Các nghiên cứu về ảnh hưởng trực tiếp của phong cách lãnh đạo đến ý định nghỉ việc của người lao động phụ thuộc vào cách thức các nhà nghiên cứu phân loại các PCLĐ khác nhau. Theo Bass và Riggio (2006), các phong cách lãnh đạo được phân loại thành 3 loại là PCLĐ chuyển đổi (transformational leasership), PCLĐ giao dịch (transactional leasership) và ý định nghỉ việc tự do (laisse-faire leadership). Đây là cách thức phân loại phổ biến trong rất nhiều nghiên cứu về tác động của ý định nghỉ việc đến ý định nghỉ việc trong các bối cảnh khác nhau.
Trên thế giới đã có nhiều học giả nghiên cứu về ảnh hưởng của phong cách lãnh đạo đến YDNV của NLĐ. Tuy nhiên kết quả của các nghiên cứu đã được thực hiện chưa có sự đồng nhất. Một số nghiên cứu chỉ ra rằng phong cách lãnh đạo chuyển đổi và phong cách lãnh đạo giao dịch có tác động làm giảm YDNV của nhân viên, còn PCLĐ tự do có tác động làm tăng YDNV của nhân viên. Điển hình là nghiên cứu của Masood và cộng sự (2020) về tác động của PCLĐ đến hành vi và YDNV của các nhân viên tại 8 trường đại học tại Pakistan. Tuy nhiên, một nghiên cứu khác của Ntenga và Awuor (2018) lại khẳng định cả ba loại PCLĐ trên đều làm tăng YDNV của nhân viên của nhân viên trong các tổ chức ở Kenya.
Xem thêm: Khái niệm về ý định nghỉ việcMột số nhà nghiên cứu cho rằng PCLĐ tự do là một PCLĐ bị động, có thể coi là phong cách “không lãnh đạo thực sự” (Bass và Avolio, 2004) nên họ đưa nhóm hành vi phản ánh PCLĐ tự do nhập chung với PCLĐ giao dịch. Do vậy, phong cách lãnh đạo chỉ được phân thành 2 loại là PCLĐ chuyển đổi và PCLĐ giao dịch. Các nghiên cứu này được thực hiện trong nhiều bối cảnh khác nhau như nghiên cứu của Sulamuthu và Yusof (2018) về tác động của PCLĐ đến YDNV của NLĐ ngành sản xuất tại Malaysia; nghiên cứu của Siew (2017) về ảnh hưởng của PCLĐ đến ý định nghỉ việc của nhân viên tại các doanh nghiệp vừa và nhỏ ở Malaysia; nghiên cứu của Naseer và cộng sự (2017) về ảnh hưởng của PCLĐ chuyển đổi và phong cách lãnh đạo giao dịch đến YDNV của các y tá; nghiên cứu của Ali và cộng sự (2014) về tác động của PCLĐ chuyển đổi và PCLĐ giao dịch đến ý định nghỉ việc của NLĐ tại Trường đại học Malakand – Pakistan; nghiên cứu của Long và Thean (2011) về mối quan hệ giữa PCLĐ và ý định nghỉ việc của nhân viên tại một trường đại học ở Malaysia. Về kết quả của các nghiên cứu trên, có thể tóm tắt trong bảng sau:
Bảng 1.1: Các kết quả nghiên cứu về mối quan hệ giữa PCLĐ và YDNV
Tác giả |
Tác động của PCLĐ chuyển đổi đến YDNV |
Tác động của PCLĐ giao dịch đến YDNV |
||||
Làm giảm YDNV |
Làm tăng YĐNV |
Không có mối quan hệ |
Làm giảm YDNV |
Làm tăng YĐNV |
Không có mối quan hệ |
|
Sulamuthu và Y usof (2018) |
X |
X |
||||
Siew (2017) |
X |
X |
||||
Naseer và cộng sự (2017) |
X |
X |
||||
Yadav và Misra (2015) |
X |
X |
||||
Ali và cộng sự (2014) |
X |
X |
||||
Long và cộng sự (2012) |
X |
X |
Nguồn: Tổng hợp của tác giả
Nhìn vào bảng tổng hợp trên ta thấy nói chung các kết quả nghiên cứu khẳng định phong cách lãnh đạo chuyển đổi có tác động làm giảm YDNV của NLĐ. Tuy nhiên, tác động của PCLĐ giao dịch đến YDNV thì lại không thống nhất. Trong khi các nghiên cứu của Sulamuthu và Yusof (2018); Siew (2017) và Ali và cộng sự (2014) khẳng định rằng PCLĐ giao dịch có tác động làm giảm YDNV thì các nghiên cứu của Razzaq và cộng sự (2019) và nghiên cứu của Naseer và cộng sự (2017) lại kết luận rằng PCLĐ giao dịch có ảnh hưởng làm tăng YDNV của NLĐ. Nghiên cứu của Yadav và Misra (2015) thì lại không tìm thấy mối quan hệ nào giữa phong cách lãnh đạo giao dịch và YDNV.
Trong một cách tiếp cận khác, một số nhà nghiên cứu chỉ tập trung nghiên cứu tác động của chỉ một PCLĐ chuyển đổi đến YDNV của NLĐ. Các nghiên cứu này cũng được thực hiện trong nhiều bối cảnh nghiên cứu khác nhau như ngành giáo dục (nghiên cứu của Arthi và Sumathi (2018) về mối quan hệ giữa PCLĐ chuyển đổi và ý định nghỉ việc của các giáo viên tại các trường tư thục tại Ấn độ, nghiên cứu của Sun và Wang (2016) về tác động của PCLĐ chuyển đổi đến YDNV tại các trường học công NewYork); ngành dịch vụ, khách sạn (nghiên cứu của Hakim và Ibrahim (2017) về mối quan hệ giữa PCLĐ chuyển đổi và YDNV của các nhân viên làm việc tại các khách sạn 4* và 5* tại Bintang, nghiên cứu của Ariyabuddhiphongs và Kahn (2017) về ảnh hưởng của PCLĐ chuyển đổi đến ý định nghỉ việc của các nhân viên làm việc tại các quán café tại Thái Lan); ngành sản xuất và dịch vụ (nghiên cứu của Deconinck và Beth (2013) về YDNV của các nhân viên kinh doanh làm việc trong các doanh nghiệp sản xuất và dịch vụ tại Western Carolina, Mỹ); nghiên cứu của Alatawi (2017) về việc liệu các nhà lãnh đạo chuyển đổi có thể kiểm soát được YDNV của nhân viên hay không; nghiên cứu của Ghadi (2017) về tác động của phong cách lãnh đạo chuyển đổi đến YDNV của NLĐ làm việc tại các doanh nghiệp ở Úc. Kết quả của các nghiên cứu này về cơ bản khá đồng nhất với nhau khi đều kết luận rằng phong cách lãnh đạo chuyển đổi có tác động làm giảm ý định nghỉ việc của NLĐ. Kết quả các nghiên cứu trên chỉ có sự khác biệt khi các nhân tố trung gian khác được đề cập đến trong các nghiên cứu.
Tóm lại, khi nghiên cứu tác động của phong cách lãnh đạo đến YDNV của NLĐ, các nhà nghiên cứu có thể nghiên cứu đồng thời tác động của cả 3 PCLĐ (PCLĐ chuyển đổi, PCLĐ giao dịch, PCLĐ tự do), hoặc chỉ phân chia thành 2 loại PCLĐ (PCLĐ chuyển đổi và PCLĐ giao dịch), và cũng có thể chỉ nghiên cứu tác động của 1 loại PCLĐ chuyển đổi đến YDNV của NLĐ. Kết quả của các nghiên cứu có sự khác nhau nhưng nói chung phần lớn đều khẳng định PCLĐ chuyển đổi có tác động làm giảm YDNV của NLĐ. Tuy nhiên, tác động của PCLĐ giao dịch và PCLĐ tự do đến ý định nghỉ việc của NLĐ rất khác biệt trong các nghiên cứu, như đã phân tích ở trên.
Nguồn: Luận án tiến sĩ Quản trị nhân lực “Tác động của phong cách lãnh đạo đến ý định nghỉ việc của người lao động ngành bán lẻ Việt Nam“
Báo giá dịch vụ viết thuê luận văn
Luận Văn A-Z nhận làm trọn gói dịch vụ viết thuê luận văn thạc sĩ, luận án tiến sĩ. Liên hệ ngay dịch vụ viết thuê luận văn của chúng tôi!
UY TÍN - CHUYÊN NGHIỆP - BẢO MẬT