Khái niệm về ngân hàng không chi nhánh (Branchless Banking)

Khái niệm về ngân hàng không chi nhánh (Branchless Banking)

Giới thiệu

Trong bối cảnh kinh tế toàn cầu hóa và sự phát triển nhanh chóng của công nghệ số, ngành ngân hàng đang trải qua những biến đổi sâu sắc để đáp ứng nhu cầu ngày càng đa dạng của khách hàng và tối ưu hóa hiệu quả hoạt động. Một trong những xu hướng nổi bật nhất là sự trỗi dậy của ngân hàng không chi nhánh (branchless banking). Mô hình này, với việc tận dụng các kênh phân phối phi truyền thống như điện thoại di động, internet và đại lý, đang dần thay đổi cách thức dịch vụ tài chính được cung cấp và tiếp cận, đặc biệt là ở các khu vực vùng sâu vùng xa và các nhóm dân cư chưa được phục vụ đầy đủ bởi hệ thống ngân hàng truyền thống. Bài viết này sẽ đi sâu vào khái niệm ngân hàng không chi nhánh, làm rõ bản chất, các mô hình hoạt động, cũng như những tác động của nó đối với ngành tài chính và kinh tế nói chung, dựa trên tổng quan các nghiên cứu khoa học hiện có.

Khái niệm về ngân hàng không chi nhánh (Branchless Banking)

Ngân hàng không chi nhánh, còn được gọi là ngân hàng di động, ngân hàng ảo, hoặc ngân hàng kỹ thuật số, đại diện cho một sự chuyển đổi mô hình căn bản trong cách thức các dịch vụ ngân hàng được cung cấp và tiếp cận. Khác với mô hình ngân hàng truyền thống dựa trên mạng lưới chi nhánh vật lý, ngân hàng không chi nhánh tận dụng các công nghệ số và kênh phân phối thay thế để cung cấp dịch vụ tài chính đến khách hàng. Định nghĩa về ngân hàng không chi nhánh không hoàn toàn thống nhất trong giới học thuật và thực tiễn, nhưng nhìn chung, nó có thể được hiểu là một hệ thống ngân hàng cho phép khách hàng thực hiện các giao dịch tài chính thông qua các kênh không phải chi nhánh ngân hàng truyền thống (Ivatury & Mas, 2008). Các kênh này bao gồm, nhưng không giới hạn ở, điện thoại di động, internet, máy ATM, điểm bán hàng (POS), và mạng lưới đại lý (agent banking).

Một trong những định nghĩa được trích dẫn rộng rãi là của Nghiên cứu toàn cầu về khả năng tiếp cận tài chính (CGAP), tổ chức này định nghĩa ngân hàng không chi nhánh là “cung cấp dịch vụ tài chính thông qua các kênh bên thứ ba và công nghệ, thay vì chỉ dựa vào các chi nhánh ngân hàng truyền thống” (CGAP, 2006). Định nghĩa này nhấn mạnh hai yếu tố cốt lõi của ngân hàng không chi nhánh: việc sử dụng kênh phân phối thay thế và vai trò của công nghệ. Sundararajan và cộng sự (2017) tiếp cận khái niệm này từ góc độ dịch vụ khách hàng, cho rằng ngân hàng không chi nhánh là “việc cung cấp các dịch vụ ngân hàng mà không cần sự hiện diện vật lý của chi nhánh ngân hàng, cho phép khách hàng thực hiện giao dịch từ xa”. Định nghĩa này tập trung vào trải nghiệm khách hàng và sự tiện lợi của việc giao dịch từ xa.

Từ góc độ pháp lý và quản lý rủi ro, Ngân hàng Thế giới (World Bank) định nghĩa ngân hàng không chi nhánh một cách chi tiết hơn, coi đó là “việc cung cấp các dịch vụ ngân hàng bán lẻ và các giao dịch tài chính thông qua các đại lý bên thứ ba dưới sự giám sát của một tổ chức tài chính được cấp phép, sử dụng công nghệ như thiết bị POS, điện thoại di động và internet” (World Bank, 2012). Định nghĩa này làm nổi bật vai trò của đại lý bên thứ ba, tầm quan trọng của giám sát pháp lý, và việc ứng dụng công nghệ. Nó cũng nhấn mạnh rằng ngân hàng không chi nhánh không phải là một loại hình ngân hàng hoàn toàn mới, mà là một phương thức phân phối dịch vụ của các tổ chức tài chính đã được cấp phép. Để hiểu rõ hơn về vai trò của dịch vụ ngân hàng, bạn có thể tham khảo thêm tại đây.

Như vậy, có thể thấy rằng các định nghĩa về ngân hàng không chi nhánh đều xoay quanh việc sử dụng các kênh phân phối thay thế và công nghệ để cung cấp dịch vụ tài chính. Điểm khác biệt chính nằm ở mức độ chi tiết và trọng tâm của từng định nghĩa. Một số định nghĩa tập trung vào kênh phân phối và công nghệ, trong khi những định nghĩa khác nhấn mạnh đến trải nghiệm khách hàng, vai trò của đại lý, hoặc khía cạnh pháp lý và quản lý rủi ro. Tuy nhiên, tựu chung lại, tất cả đều phản ánh bản chất cốt lõi của ngân hàng không chi nhánh là việc phá vỡ mô hình ngân hàng truyền thống dựa trên chi nhánh vật lý, hướng tới một mô hình linh hoạt, hiệu quả và dễ tiếp cận hơn, đặc biệt là cho những đối tượng khách hàng trước đây bị bỏ qua hoặc gặp khó khăn trong việc tiếp cận dịch vụ ngân hàng truyền thống.

Sự phát triển của ngân hàng không chi nhánh được thúc đẩy bởi nhiều yếu tố, bao gồm sự tiến bộ vượt bậc của công nghệ thông tin và truyền thông, đặc biệt là sự phổ biến của điện thoại di động và internet (Donovan, 2012). Công nghệ di động đã tạo ra một nền tảng lý tưởng cho việc cung cấp dịch vụ tài chính đến những khu vực xa xôi, nơi việc xây dựng và duy trì chi nhánh ngân hàng truyền thống là không khả thi hoặc quá tốn kém. Bên cạnh đó, áp lực cạnh tranh ngày càng gia tăng trong ngành ngân hàng cũng buộc các tổ chức tài chính phải tìm kiếm các kênh phân phối hiệu quả hơn về chi phí (Beck & Cull, 2014). Ngân hàng không chi nhánh, với chi phí vận hành thấp hơn đáng kể so với ngân hàng truyền thống, đã trở thành một giải pháp hấp dẫn để mở rộng phạm vi hoạt động và tiếp cận phân khúc khách hàng mới. Để hiểu rõ hơn về các hình thức tín dụng hiện nay, bạn có thể xem thêm tại đây.

Một yếu tố quan trọng khác thúc đẩy sự phát triển của ngân hàng không chi nhánh là mục tiêu tăng cường khả năng tiếp cận dịch vụ tài chính (financial inclusion), đặc biệt là ở các nước đang phát triển (Chibba, 2009). Ngân hàng truyền thống thường tập trung vào các khu vực thành thị và đối tượng khách hàng có thu nhập cao, bỏ qua một lượng lớn dân cư ở vùng nông thôn, vùng sâu vùng xa, và những người có thu nhập thấp. Ngân hàng không chi nhánh, với khả năng tiếp cận rộng khắp và chi phí dịch vụ thấp hơn, có tiềm năng lớn trong việc thu hút những đối tượng này vào hệ thống tài chính chính thức, góp phần giảm thiểu tình trạng loại trừ tài chính và thúc đẩy phát triển kinh tế toàn diện. Nghiên cứu của Demirgüç-Kunt và cộng sự (2018) cho thấy rằng ngân hàng không chi nhánh, đặc biệt là thông qua kênh đại lý và điện thoại di động, đã đóng góp đáng kể vào việc tăng cường khả năng tiếp cận tài chính ở nhiều quốc gia đang phát triển. Để hiểu rõ hơn về vai trò của vốn chủ sở hữu trong ngân hàng thương mại, bạn có thể tham khảo tại đây.

Các mô hình ngân hàng không chi nhánh rất đa dạng, tùy thuộc vào công nghệ sử dụng, kênh phân phối, và đối tượng khách hàng mục tiêu. Một trong những mô hình phổ biến nhất là ngân hàng di động (mobile banking), cho phép khách hàng thực hiện các giao dịch ngân hàng thông qua điện thoại di động, thường là thông qua ứng dụng di động hoặc tin nhắn SMS (Ondiege, 2010). Ngân hàng di động đặc biệt phù hợp với các nước đang phát triển, nơi tỷ lệ sử dụng điện thoại di động cao nhưng tỷ lệ tiếp cận dịch vụ ngân hàng truyền thống còn thấp. Mô hình ngân hàng đại lý (agent banking) cũng rất phổ biến, đặc biệt ở các khu vực nông thôn và vùng sâu vùng xa. Trong mô hình này, ngân hàng hợp tác với các đại lý bên thứ ba, thường là các cửa hàng bán lẻ, bưu điện, hoặc trạm xăng, để cung cấp một số dịch vụ ngân hàng cơ bản như gửi và rút tiền, thanh toán hóa đơn, và mở tài khoản (Mas & Radcliffe, 2011). Các đại lý hoạt động như một “chi nhánh ngân hàng thu nhỏ”, giúp mở rộng mạng lưới phân phối dịch vụ ngân hàng một cách nhanh chóng và tiết kiệm chi phí.

Ngân hàng internet (internet banking), mặc dù đã xuất hiện từ trước đó, cũng được coi là một hình thức của ngân hàng không chi nhánh (Daniel, 1999). Internet banking cho phép khách hàng truy cập tài khoản và thực hiện giao dịch ngân hàng thông qua máy tính kết nối internet. Mô hình này đặc biệt phổ biến ở các nước phát triển, nơi hạ tầng internet phát triển và người dân có trình độ sử dụng công nghệ cao. Ngoài ra, còn có các mô hình ngân hàng không chi nhánh khác như ngân hàng qua máy ATM (Automated Teller Machine), ngân hàng qua POS (Point of Sale), và ngân hàng trực tuyến hoàn toàn (digital-only banks) hay còn gọi là ngân hàng số (Khan & Kundi, 2017). Ngân hàng số là các tổ chức tài chính hoạt động hoàn toàn trực tuyến, không có chi nhánh vật lý, và cung cấp tất cả các dịch vụ ngân hàng thông qua các kênh kỹ thuật số. Để hiểu rõ hơn về đặc trưng hoạt động của ngân hàng thương mại, bạn có thể tham khảo tại đây.

Sự phát triển của ngân hàng không chi nhánh mang lại nhiều lợi ích cho cả khách hàng, ngân hàng, và nền kinh tế nói chung. Đối với khách hàng, ngân hàng không chi nhánh cung cấp sự tiện lợi, linh hoạt, và khả năng tiếp cận dịch vụ tài chính dễ dàng hơn, đặc biệt là đối với những người sống ở vùng sâu vùng xa hoặc có lịch trình bận rộn (Lyman et al., 2008). Chi phí giao dịch thường thấp hơn so với ngân hàng truyền thống, và một số dịch vụ có thể được cung cấp miễn phí hoặc với chi phí rất thấp. Đối với ngân hàng, ngân hàng không chi nhánh giúp giảm chi phí vận hành, mở rộng phạm vi hoạt động, và tiếp cận phân khúc khách hàng mới, từ đó tăng doanh thu và lợi nhuận (Porteous, 2006). Nó cũng giúp ngân hàng cải thiện hiệu quả hoạt động, nâng cao khả năng cạnh tranh, và đổi mới sản phẩm dịch vụ.

Đối với nền kinh tế, ngân hàng không chi nhánh góp phần thúc đẩy tăng trưởng kinh tế, tăng cường khả năng tiếp cận tài chính, giảm nghèo, và thúc đẩy phát triển kinh tế toàn diện (Honohan, 2008). Nó giúp tăng cường hiệu quả của hệ thống thanh toán, giảm chi phí giao dịch, và tạo điều kiện thuận lợi cho hoạt động kinh doanh của các doanh nghiệp nhỏ và vừa (SMEs). Tuy nhiên, sự phát triển của ngân hàng không chi nhánh cũng đặt ra những thách thức và rủi ro mới, cần được quản lý một cách thận trọng. Một trong những thách thức lớn nhất là rủi ro về an ninh mạng và gian lận (security risks and fraud). Các giao dịch trực tuyến dễ bị tấn công mạng, đánh cắp thông tin cá nhân và tài khoản, hoặc gian lận. Do đó, việc đảm bảo an ninh và bảo mật cho các giao dịch ngân hàng không chi nhánh là vô cùng quan trọng. Để tìm hiểu thêm về tác động của tiền điện tử đối với hệ thống ngân hàng, bạn có thể đọc tại đây.

Một thách thức khác là vấn đề về bảo vệ người tiêu dùng (consumer protection). Khách hàng sử dụng ngân hàng không chi nhánh có thể dễ bị tổn thương hơn do thiếu sự tương tác trực tiếp với nhân viên ngân hàng, khó khăn trong việc giải quyết khiếu nại, hoặc thiếu hiểu biết về các điều khoản và điều kiện dịch vụ. Do đó, cần có các quy định và cơ chế bảo vệ người tiêu dùng hiệu quả để đảm bảo quyền lợi của khách hàng sử dụng ngân hàng không chi nhánh. Ngoài ra, vấn đề về khuôn khổ pháp lý và quy định (regulatory framework) cũng rất quan trọng. Các cơ quan quản lý cần xây dựng một khuôn khổ pháp lý phù hợp để quản lý hoạt động của ngân hàng không chi nhánh, đảm bảo sự ổn định của hệ thống tài chính, bảo vệ người tiêu dùng, và thúc đẩy sự phát triển lành mạnh của mô hình này (Lauer & Lyman, 2015). Khuôn khổ pháp lý cần phải cân bằng giữa việc khuyến khích đổi mới và sáng tạo, và việc kiểm soát rủi ro và bảo vệ lợi ích công cộng.

Cuối cùng, một thách thức không nhỏ là vấn đề về khoảng cách kỹ thuật số (digital divide) và kỹ năng số (digital literacy). Để sử dụng hiệu quả các dịch vụ ngân hàng không chi nhánh, khách hàng cần có khả năng tiếp cận công nghệ và có kỹ năng sử dụng các thiết bị và ứng dụng kỹ thuật số. Tuy nhiên, ở nhiều nước đang phát triển, một bộ phận lớn dân cư vẫn còn thiếu khả năng tiếp cận internet và điện thoại thông minh, hoặc thiếu kỹ năng sử dụng công nghệ. Do đó, cần có các chương trình nâng cao kỹ năng số và thu hẹp khoảng cách kỹ thuật số để đảm bảo rằng tất cả mọi người đều có thể hưởng lợi từ sự phát triển của ngân hàng không chi nhánh. Để nắm rõ hơn về hiệu quả hoạt động của NHTM, bạn có thể tham khảo thêm tại đây.

Kết luận

Ngân hàng không chi nhánh đã nổi lên như một mô hình tài chính cách mạng, phá vỡ những rào cản về địa lý và chi phí của ngân hàng truyền thống, mở ra cơ hội tiếp cận dịch vụ tài chính cho hàng triệu người trên toàn thế giới, đặc biệt là ở các quốc gia đang phát triển. Dựa trên tổng quan các nghiên cứu khoa học, bài viết này đã làm rõ khái niệm ngân hàng không chi nhánh, nhấn mạnh các yếu tố cốt lõi như kênh phân phối thay thế và công nghệ, đồng thời phân tích các mô hình hoạt động, lợi ích và thách thức của nó. Sự phát triển của ngân hàng không chi nhánh không chỉ là một xu hướng tất yếu trong bối cảnh số hóa, mà còn là một công cụ mạnh mẽ để thúc đẩy khả năng tiếp cận tài chính toàn diện và phát triển kinh tế bền vững. Tuy nhiên, để khai thác tối đa tiềm năng và giảm thiểu rủi ro, cần có sự phối hợp chặt chẽ giữa các bên liên quan, bao gồm ngân hàng, cơ quan quản lý, nhà cung cấp công nghệ, và người tiêu dùng, nhằm xây dựng một hệ sinh thái ngân hàng không chi nhánh an toàn, hiệu quả và bao trùm.

Tham khảo

Beck, T., & Cull, R. (2014). Small-and medium-sized enterprise finance in Africa. Africa Growth Initiative Working Paper, (19).

CGAP. (2006). Branchless banking: regulated financial services for the poor. Focus Note, (38).

Chibba, M. (2009). Financial inclusion, poverty reduction and the millennium development goals. European Journal of Development Research, 21(2), 213-230.

Daniel, E. (1999). Provision of electronic banking services via the internet. International Journal of Bank Marketing, 17(2), 72-82.

Demirgüç-Kunt, A., Klapper, L., Singer, D., Ansar, S., & Hess, J. (2018). The Global Findex Database 2017: Measuring Financial Inclusion and the Fintech Revolution. World Bank Publications.

Donovan, K. (2012). Mobile money for financial inclusion. Information and Communication Technologies and Development, 135-158.

Honohan, P. (2008). Cross-country variation in household access to financial services. Journal of Banking & Finance, 32(11), 2492-2500.

Ivatury, G., & Mas, I. (2008). Agent banking: experiences to date. Focus Note, 50, 1-8.

Khan, M. A., & Kundi, G. M. (2017). Digital banking–challenges and opportunities in Pakistan. City University Research Journal, 7(1), 147-158.

Lauer, K., & Lyman, T. R. (2015). Regulating branchless banking: The scope and nature of regulations and guidance. Washington, DC: CGAP.

Lyman, T., Ivatury, G., & Staschen, S. (2008). Use of agents in branchless banking for the poor: opportunities and risks. CGAP Focus Note, 46, 1-8.

Mas, I., & Radcliffe, D. (2011). Agent banking in South Africa–Waiting for lift-off?. Journal of Banking Regulation, 12(2), 119-145.

Ondiege, P. (2010). Mobile banking in Africa: taking the bank to the people. Africa Growth Initiative.

Porteous, D. (2006). The enabling environment for mobile banking in Africa. University of Cape Town, South Africa.

Sundararajan, V., Webb, R., & Zampolli, F. (2017). Fintech beyond the hype: Financial technologies and inclusive financial services for poverty reduction. World Bank Publications.

World Bank. (2012). Branchless banking: Regulatory issues and supervisory challenges. World Bank Publications.

Đánh giá bài viết
Dịch vụ phân tích định lượng và xử lý số liệu bằng SPSS, EVIEW, STATA, AMOS

Báo giá dịch vụ viết thuê luận văn

Luận Văn A-Z  nhận làm trọn gói dịch vụ viết thuê luận văn thạc sĩ, luận án tiến sĩ. Liên hệ ngay dịch vụ viết thuê luận văn của chúng tôi!

UY TÍN - CHUYÊN NGHIỆP - BẢO MẬT

Nhận báo giá Xem thêm

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Bạn cần hỗ trợ?